Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

NHỮNG NGÀY ĐÃ QUA

NHỮNG NGÀY ĐÃ QUA

Những ngày này gần như là những ngày cuối cùng của năm rồi, một năm qua đi với nhiều thăng trầm, nhưng có 1 điều mình luôn tự hào đó là HẠNH PHÚC. Mình viên mãn với một mái ấm nho nhỏ, ở đó có tiếng quát tháo – la hét, đánh đập dã man và cũng cả những giây phút giây yêu thương nồn nàn, thắm thiết.
Sao lại có thảm cảnh dã man?
Là những khi bạn Bill nghịch ngợm quá đà, hay những khi bạn ý mít ướt vì một điều vô cùng đơn giản mà không tự giải quyết được.
4,5 tuổi nhưng cực lười trong việc tự ngồi ăn, lúc nào cũng phải kè kè Ba hoặc mẹ bên cạnh để quát, để nạt và thêm cả dọa dẫm. Có những hôm ngồi ăn đến khổ: mắt long lanh, mồm chệu chạo … nhai miếng cơm có đến cả 5 phút đồng hồ chưa nuốt được.
4,5 tuổi bạn ý cực kỳ lười học và kém tập trung. Ba mẹ nhiều lúc cũng sốt ruột và lo lắng về chứng “tăng động giảm chú ý”, cũng sợ hồi bé bạn dùng dự phòng hen nên để lại 1 chút tác dụng phụ của thuốc không? Nói chung lo thì nhiều nhưng đôi khi nghĩ lại “con mình vẫn ngoan chán, vẫn biết sợ, vẫn có giới hạn” … đâm ra chợt nghĩ Ba mẹ bị tự kỷ khi nghĩ con “tăng động” hahaha, nhưng vì dòng máu phù thủy sẵn có nên mẹ thỉnh thoảng vấn hét ra lửa với bạn ý.
4,5 tuổi mà cứ khóc huhuhu… mỗi khi bị em tranh đồ chơi, làm anh khó lắm, phải đâu chuyện đùa? đôi khi chơi game 1 mình thua cũng khóc.
Là những lúc mải chơi chạy băm bổ lao vào em bé, để rồi có tiếng khóc thất thanh khiến Ba mẹ tim đập chân run mà lao đến đỡ em và không tránh được những cái hét ra lửa phun vào bạn ý.
Rồi những khi đóng sầm cửa trốn em, không cho em chơi chung, làm Ba mẹ mắt tròn xoe lo sợ “có đứa kẹt tay”.

Không chỉ có đứa bé mà đôi khi cả “đứa” lớn cũng làm cho nhau gào lên la hét. Cái này thì cũng thường xuyên không kém đâu nhá. Tất cả đều xuất phát từ bệnh lười của mỗi “đứa” mà thôi, rồi mỗi khi hai đứa bé có ốm đau, hai đứa lớn cũng lại đi ra đi vào bất đồng quan điểm gì đó, cũng gầm gừ nhau luôn … nói chung việc vung tay vung chân là không tránh khỏi. Nhà này “Dã Man” lắm ….. hehehe, mà thấy thiên hạ họ đồn nhà mình là “Vũ Thê”, hic phản ánh đúng bản chất của phù thủy nhà mình.

Rồi yêu thương mang đến
Yêu lắm mỗi khi Bill nói những câu người lớn đến Ba mẹ đều ngỡ ngàng, giật mình vì không nghĩ con lại nói được những từ như vậy. (hic can tội lười của mẹ nên lúc này chả nhớ được hết). Bill còn nhỏ nhưng sống rất tình cảm, biết yêu thương mọi người, các em bé, các cụ già và đặc biệt lúc nào cũng hướng đến Ông Bà (nhưng thiên vị lắm nhé, lúc nào cũng Ông bà nội thôi à).
Nếu ai đó hỏi “Bill yêu Ba hơn hay yêu mẹ Hơn” câu trả lời không bao giờ là Ba hay Mẹ mà sẽ là “Con yêu cả gia đình”, nếu nhấn mạnh lần nữa thì Bill vẫn khăng khăng “Con yêu cả Ba và Mẹ”. Còn nếu hỏi sao lại yêu cả gia đình sẽ nhận được lời giải thích: “Con yêu Ba, con yêu Mẹ, yêu em Na, yêu Bà Hiên, yêu ông Bà nội…”. Đừng nghĩ Bill tham nha, mà là thật đấy, bạn ý sống tình củm lắm mờ.
Có hôm Ba Long hỏi “Bill dũng cảm giống ai?”, mình tin chắc rằng Ba Long đang hướng Bill đến những Anh hung trái đất. Nhưng Bill trả lời rõ ràng “con dũng cảm giống Ba Long”. Hahaha … có người lịm tim vài giây là cái chắc, vừa bất ngờ vừa sướng thì làm sao mà không lịm tim cho được cơ chứ nhỉ?
Là những lúc Anna lao ra đón Ba hoặc mẹ hớn hở, giang rộng tay ra để đòi được bế dù Ba/mẹ chưa bước trọn 2 chân vào nhà. Yêu lắm cái cô bé tí teo nhưng mà vui vẻ, bala balo suốt ngày. Nếu được hỏi “yêu ba/mẹ/bill không?” câu trả lời là “Có” với nụ cười tít mắt trên khuôn mặt rạng rỡ của con. Và nếu như có hỏi “Có ghét Ba/mẹ/bill không?” thì câu trả lời cũng là “có” với một tâm trạng hồ hởi y như vậy. Đó là những phút giây cả nhà cười như nắc nẻ với nhau và con gái bị hôn, bị thơm tẹt cả hai má. Rồi những hôm con gái ăn ngoan, ngủ ngoan, cái má xinh xinh ửng hồng, và líu lo ca hát “bà ơi bà…”. Mặc dù con nói chưa được nhiều, chỉ là 1 đến 2 chữ thôi vì thế mỗi khi mẹ hát sẽ nhường lại chữ cuối mỗi câu để con hát. Trộm vía con cũng đã thuộc được vài bài rồi đấy” Bà ơi bà này, Cả nhà thương nhau này, Bé bé bồng bong này…”
Thêm những lúc hai đứa lớn quấn quít chăm sóc nhau từng ly từng tí một, đưa đón nhau đi làm. Khúc khích với những tin vui, đôi khi là mạnh mẽ kéo đứa nào đang xuống dốc. Những phút giây yêu thương, bao bọc, lãng mạn lượn lờ phố xá với nhau để refresh lại cuộc sống với nhiều bộn bề lo lắng, để cùng nhau xây dựng một mái ấm bền vững và đầy đủ cho các con.
Tết sắp đến rồi, tết nay nghèo hay sang vậy ta????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét