Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Cảm ơn Bố Mẹ! (Ông bà nội Bill-Anna)

Cảm ơn Bố Mẹ! (Ông bà nội Bill-Anna)

Cảm ơn duyên – phận đã cho con có thêm 2 người để con gọi là Bố, Mẹ. Dù người đời nói ngả nói nghiêng thì trong lòng con Bố, mẹ vẫn là những người tuyệt vời nhất. Chắc ít người được may mắn và hạnh phúc như con, có một người mẹ Chồng “lành” tính, đơn giản nên chẳng có chuyện “mẹ chồng – con dâu” và một người Bố chồng rất “chia sẻ”. Cuộc sống của vợ chồng con cũng không được trải thảm đỏ, hay được bước trên hoa hồng mà hoàn toàn nỗ lực đi lên có sự động viên của Bố mẹ, với chúng con đó là điều quý giá nhất. Những gì chúng con làm được đến hôm nay thật sự hãnh diện và là món quà kính tặng Bố mẹ.

Mẹ vẫn trẻ trung, vẫn vui tươi và duyên dáng, mỗi tội hay lo xa nên để điều trị bệnh lo xa đó con thường chặn đầu ngay bằng hàng loạt những ví dụ trên trời dưới biển, không biết mẹ có giận không nhưng lúc đó không thấy mẹ phản ứng gì, chắc mẹ không giận đâu nhỉ? Từ khi có con dâu, mẹ lại có thêm người cùng phe cánh, để làm những việc nội trợ ngày lễ, ngày tết … thương mẹ vì bao nhiêu năm 1 mình lo toan, có được nhận xét là chu đáo hay không chu đáo thì cũng nên thông cảm nhỉ? Sang năm nay, sức khỏe của Mẹ không bằng năm trước dấu hiệu của tuổi già đến rồi nên mẹ phải chú ý hơn. Thương Mẹ vì vất vả và nước mắt cũng rơi nhiều, mong sao bình yên đến để mẹ an lòng.
Con hạnh phúc hơn nữa là có thêm một người bạn để chia sẻ các câu chuyện trong cuộc sống từ khi bước về làm dâu. Con nhớ ngày mới về làm dâu, Bố có gọi vào và bảo “Nhà Bố là rất dân chủ, nhưng trong khuôn khổ và trong giới hạn, cái gì cũng có kỷ cương …”, thì trước khi đi lấy chồng con cũng đã được dặn dò “Nhập gia tùy tục, xem ý tứ nhà người ta thế nào mà sống cho phải đạo…” nên cũng ý tứ và nghe ngóng lắm ạ. Nhưng khi Bố nói thế, con ứ hiểu dân chủ lại trong khuôn khổ và giới hạn là như thế nào. Lỡ làm gì đó lại bị mắng là quá giới hạn thì chết. Nhưng rồi mọi chuyện cứ đến tự nhiên, con cứ sống như bản chất con người con, Bố mẹ nhìn nhận những việc con làm, thể hiện trách nhiệm với gia đình, với Bố mẹ, những việc nhỏ nhưng với Bố mẹ lại đánh giá là con làm “tốt”, để rồi gần 6 năm, mối quan hệ với Bố mẹ không phải là “con dâu – Bố mẹ chồng” nữa mà thật sự là một người con gái. Con cũng không có sự phân biệt Bố mẹ chồng hay Bố mẹ đẻ ngay từ những ngày đầu, trong tâm con luôn chỉ có hai chữ BỐ - MẸ và sống phải đạo đúng nghĩa chữ Con. Mọi người cứ nói Bố gia trưởng hay thế này thế khác, con không bình luận và đánh giá những lời nhận xét đó bởi mọi cách đối xử với nhau dù trong bất cứ mối quan hệ nào cũng là hai chiều, luôn luôn phải có sự trao đổi, phân tích và phản biện để cùng đi đến cái đích cuối cùng. Theo chủ quan của con, ai muốn thành công thì phải tìm cho mình một lý lẽ, một con đường phù hợp để uốn đối phương theo, còn nếu một câu chuyện đưa ra chỉ đợi chờ câu trả lời “Có/Không?” thì đương nhiên có sự đối lập và mâu thuẫn. Con hạnh phúc vì luôn có sự đồng thuận với Bố trong các câu chuyện, phải chăng vì thế con đã xây dựng được lòng tin để Bố luôn coi con là người bạn và chia sẻ những câu chuyện gia đình đôi khi là cả những công việc cơ quan của Bố. Cũng có lúc con bồng bột, bức xúc không chịu nổi, nửa đêm gà gáy gọi mách Bố những chuyện của hai vợ chồng như một đứa trẻ con, mà chả nghĩ sẽ làm Bố mất ngủ đến sáng đấy vì lo, vì nghĩ … rồi những bức xúc ngoài xã hội đôi khi về cũng trút ra với Bố… thay vì lo bị mắng, con lại luôn nhận được sự động viên, những lý lẽ Bố phân tích qua trải nghiệm cuộc đời Bố với con để trấn an tinh thần cho con, hay những chuyện Bố đã lớn tiếng bảo vệ con trước những người khác. Con thật hạnh phúc!
Con cũng buồn vì Bố mẹ có nỗi phiền lòng đã từ lâu, chỉ mong nỗi buồn đó qua nhanh để Bố mẹ mãi mạnh khỏe, là những cây cổ thụ bao bọc con cháu thật dài lâu và để con cháu “báo hiếu”. Nhưng “báo hiếu” thế nào đây? con tin rằng với Bố mẹ báo hiếu không phải là vật chất mà là tinh thần, vì thế chúng con sẽ luôn dành tặng những món quà tinh thần vô giá, những niềm vui bất tận đến với Bố mẹ, đó là liều thuốc bổ, vitamin thần tiên tăng thêm tuổi thọ cho Bố mẹ.
Mùa Vu Lan báo hiếu năm nay con chỉ cầu mong mọi chuyện an vui đến với Bố mẹ, để nước mắt của Mẹ không phải rơi thêm, để Bố có những đêm ngon giấc. Dù công việc bận đến đâu cứ cuối tuần chúng con sẽ ùa về với Bố mẹ, để ngôi nhà nhỏ luôn tràn ngập tiếng cười.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét