Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Trung thu xưa và nay

Trung thu xưa và nay

 
Nhớ những mùa Trung thu xưa, Hồi be bé thì cũng không được mẹ mua đèn ông sao đâu, nên cũng chỉ có một số cái đèn ông sao tự tạo của các bạn, rồi đèn kéo quân cũng tự làm từ những bàn tay của các ông lão trong làng. Cả bọn trẻ con lít nhít tụ tập ở đường Trục, vừa hóng gió, vừa tận hưởng không khí nhộn nhịp và chờ đợi các anh chị đoàn thanh niên mang chia cho mỗi đứa vài cái kẹo được gói trong tờ giấy báo.
Trung thu xưa ở quê nghèo, chả có mâm cao cỗ đầy như bây giờ, lấy đâu ra Dưa hấu, Dưa vàng, Thanh Long, Nho, Hồng … Bánh trung thu, mà chỉ đơn giản là quả Bưởi, một ít kẹp, vài cái bánh trung thu gia công, nhưng cả làng đứa nào cũng vui và háo hức. Có lẽ có đứa còn không thèm ăn tối cứ lao ra sân đình, chạy theo tiếng trống thùng thùng ngoài đầu làng.
Rồi những năm lớn hơn 1 chút mình cứ mong chờ đến Trung thu để được xem các anh chị đoàn thanh niên diễn kịch, múa hát. Mình bao giờ cũng mang chiếu ra xí chỗ từ chiều, thế là cứ thấp thỏm ngồi ngoài sân đình cả chiều để chờ xem biểu diễn văn nghệ. Cái thời ông anh cả mình còn đi học ở quê và sinh hoạt đoàn là hay nhất, chả biết có năng khiếu hay không mà cái tuổi của các anh, chị ý vui ơi là vui, đã để lại trong mình nhiều kỷ niệm. Nhớ những đêm các anh ngồi viết kịch bản, mở nhạc để tập nhảy, rồi múa, hát … Những năm cuối của thập niên 80, mình thần tượng các anh mình lắm ý, họ cũng đã tặng những đứa trẻ lít nhít như mình một ngày Trung thu vui vẻ, để đứa nào cũng mong chờ đêm Trung thu. Mặc dù âm thanh chỉ là cái loa phóng thanh được nối với cái Micro thôi, chứ đâu được như bây giờ, âm thanh sterio…. vẫn vui và hoành tráng, để lúc hết là tỏ vẻ tiếc nuối.
Một vài năm sau tiếp, lứa tuổi các anh dần dần đi Hà nội học và làm việc, vì thế phong trào ngày Trung thu trong làng im lìm. Để rồi một ngày lứa tuổi của bọn mình nhơn nhớn 1 tí, lại bắt tay vào khôi phục phong trào. Mình thì không tham gia vào việc khôi phục phong trào,nhưng tham gia nhiệt tình là diễn viên. Cứ qua rằm tháng 7 là tối nào cũng như tối nào tụ tập tại một sân nhà ai đó, phân vai đóng kịch, dàn hàng tập múa … và cũng tâm trạng hồi hộp chờ đợi Trung thu để lên sân khấu biểu diễn chứ không còn mang chiếu đi giữ chỗ như trước nữa. Vui thật, dẫu sao mình cũng đã từng lên sân khấu và làm diễn viên :D..
Tạm biệt sân khấu sân đình từ hè năm lớp 9 vì chuyên tâm vào ôn luyện lên cấp 3 và tham vọng ôn luyện vào lớp chuyên vì thế Ba mẹ bảo tạm dừng hoạt động văn nghệ nhé. Thế là từ năm đó mình và mấy đứa bạn tự tổ chức phá cỗ với mấy quả bưởi quê, gói kẹo lạc dưới trăng khuya, trên con đường ướt đẫm sương đêm và đầy ắp hương cỏ, hương thơm mùi lúa. Thật hạnh phúc vì mấy đứa nói cười râm ran, nằm ngắm trăng bên cạnh cánh đồng lúa bao la bát ngát đang uốn câu chờ ngày chín, mình luôn nói với mấy đứa “tao thích nằm như thế này, vì tao thấy mình bé như cây cỏ ý”, cả lũ lại cười bảo “mày đúng là con nhà văn”. Mình thích không gian đó lắm vì yên bình, hưởng trọn vẹn ánh trăng Thu bên cánh đồng lúa quê.
Và Trung thu nay,
Những ngôi nhà chung cư cao vút, san sát bên nhau với ánh điện thành phố đã làm ánh trăng vàng nhạt nhòa và mất đi ngôi vị của mình trong đêm Trung thu . Tiếc cho bọn trẻ con không được chiêm ngưỡng trọn vẹn ánh trăng tròn vành vạnh trong đêm Trung thu nữa.
Trung thu nay có quá nhiều thứ, nào là đồ chơi các loại, nào là mâm cỗ Trung thu đầy ắp những hoa tươi trái ngọt đến từ nhiều nước trên thế giới và đủ loại bánh nướng, bánh dẻo hảo hạng. Hơn nữa, bây giờ có quá nhiều loại đồ chơi hiện đại, đèn lồng có nhạc, có đèn … rồi trang phục, phụ kiện … không thiếu thứ gì, cứ lên Hàng mã là ngập trời đồ Trung thu với giá cả hợp lý, điều này cũng khiến người lớn ngại ngồi làm thủ công như xưa.
Trẻ con giờ cũng không còn háo hức chờ ĐêmTrung thu như thời mình nữa vì bây giờ đối với chúng nó là Mùa Trung thu rồi ý chứ, chúng được tham gia vào nhiều tiệc phá cỗ: hết ở cơ quan Bố đến cơ quan Mẹ, tổ dân phố,  rồi trường học … đấy là chưa kể các hội này, hội khác mà Bố mẹ chúng tham gia :D. Có quá nhiều cuộc vui như vậy, mình không biết có để lại trong chúng những ấn tượng gì về chị Hằng nga, về Chú cuội trên cung trăng không? Thay vì ánh trăng tràn trề là ánh đèn nhiều màu trên sân khấu với một chú Cuội nhí nhố, một Hằng nga điệu đà diễn những tiểu phẩm phục vụ chúng. Có khi nào các con “Chị Hằng, chú Cuội ở đâu?’’ các con trả lời ngắn gọi “ở trên sân khấu ạ” hiiiiiiiiii…..
Trung thu năm nay mình sẽ đưa các con về quê  đón đêm Trung thu để các con có được không gian bình yên, nghe sự tích Chú Cuội, chị Hằng Nga. Chúng mình sẽ cùng nhau tự làm những chiếc đèn lồng đơn giản nhưng có ý nghĩa, hưởng thụ lại khoảnh khắc không khí Đêm trung thu ở quê, dưới ánh trăng vàng không bị pha tạp và hòa vào không khí nhộn nhịp ngoài sân đình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét