Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Phụ nữ cần một chút để vơi lòng buồn (Hậu 20/10).

Phụ nữ cần một chút để vơi lòng buồn (Hậu 20/10).

Qua cái ngày gọi là tôn vinh phụ nữ, FB tràn lan những lời than thân trách phận, những lời giận hờn tủi thân của chị em. Lạ thật, sau ngày tôn vinh mà lại ảm đạm thế sao?
Đấy cứ như thế bảo sao chị em phụ nữ lúc nào cũng phải gồng mình lên để chịu đựng và cố gắng. Ngày các bạn cũng đi làm 8h, cũng bon chen và áp lực nơi công sở đặc biệt trong lúc kinh tế đang suy thoái thế này, lương lậu giảm rồi chậm, lại qua mất rồi những khoản thưởng ngày nào, thay vào đó là nhiều khoản phạt để làm căn cứ thanh lọc nhân sự. 8h trôi vèo trong ngày lại lo đón con, chợ búa, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa và rồi chăm con ăn, con học… vì thế bỏ quên cả việc chăm sóc bản thân, lấy đâu ra thời gian để Bơi ư? Yoga ư? Hay chạy bộ ư? Spa hay Massage … sa sỉ quá. À nhiều người lại bảo phụ nữ phải như vậy chứ vì đàn ông lo việc nhớn? Nhớn thế nào cho vừa? Trong các cuộc tám chuyện với nhau, chị em thường nói “Ừ thì đương nhiên mình sẽ làm hết những việc nhà, việc chăm con, rồi chăm chồng, bảo là bổn phận nhưng phải có sự bù đắp chứ?” Vậy bù đắp là gì? Câu hỏi này trải qua ngày20/10 hôm qua mình ngộ được 1 chút.
Các anh nghĩ đơn giản hay tự cho mình lười biếng và nghĩ mặc nhiên là như thế. À thì trước đây ngày 20/10 chỉ là ngày thành lập Hội liên hiệp phụ nữ Việt nam thôi, nhưng sau người ta cũng lấy ngày đó để tôn vinh người phụ nữ Việt nam, chắc chắn có hàng núi lý do xứng đáng mà ai cũng hiểu. Lại thiết nghĩ sao người ta lấy 1 ngày để “tôn vinh”? hic có lẽ đó là một chút “Bù đắp” cho chuỗi ngày triền miên như đã mô tả ở trên. Vậy cớ gì mà các anh cứ lẳng lặng bỏ qua khi người phụ nữ bên cạnh là mẹ, là vợ của mình nhỉ? (Tôi sẽ bàn đến người vợ ở đây) Các anh trả lời ai cũng như ai “365 ngày, ngày nào chả thế, vẫn quan tâm và yêu thương còn đòi hỏi gì? Hay tặng cả cuộc đời rồi còn gì? Rồi thiếu gì nữa đâu mà cần v.v… ” Ôi một sự nhầm không nhẹ ở đây, nếu không có ngày nào đặc biệt thì đương nhiên như nhau, nhưng khi đã có thì nó sẽ phải khác, nên quan tâm hơn 1 chút, nên để ý hơn 1 chút và cho cái ngày đó hơn ngày khác 1 chút để thỏa lòng mong đợi của chị em. Chuyện hâm nóng tình yêu, tình cảm vợ chồng theo mình nhân những ngày này chứ còn mong chờ ngày nào, thời điểm nào nhỉ? để phụ nữ được hạnh phúc, được sống lại những ngày đầu hẹn hò, yêu đương, dành cho người phụ nữ rũ bỏ những mệt nhọc thường ngày để được tươi trẻ hơn thật là ý nghĩa.
Nói vậy không có nghĩa là bảo tất cả các anh đều vờ quên chuyện đó với vợ mình, vì vẫn có nhiều anh quan tâm, đầu tư thời gian và trí óc để nghĩ dành tặng vợ một món quà, một chuyến đi chơi, một bó hoa hay một chương trình giải trí nào đó, mình tin người phụ nữ của họ sẽ vô cùng vui và thấy ấm lòng, hạnh phúc.
Và cũng không thiếu một số anh ra bên ngoài vẫn ga lăng với đồng nghiệp, với bạn gái – chưa nói đến "bạn - Bồ" nhé - sao các anh làm được như vậy bên ngoài mà khi quay trở về mái ấm của mình lại thiếu những đóa hồng, thiếu những hộp quà xinh xắn … chỉ là một thái độ úi xùi pha chút giễu cợt cho cái ngày được hiểu là “tôn vinh” mà vợ là đối tượng ? Phụ nữ - vợ các anh – cũng được bên ngoài quan tâm như vậy, khi về với các anh nhận được cảm xúc ngược lại như thế thì có sự so sánh không? Và sẽ đảm bảo nàng không bị say nắng bên ngoài không? Tất cả đều giống nhau, có cảm xúc,thích được trân trọng, thích được quan tâm và chăm sóc.
Lan man những câu chuyện liên quan đến bao nhiêu chị em đang xả stt về một ngày “KHÔNG” với cảm xúc giận hờn, tủi thân hoặc đâu đó một số chị em tự sướng, tự trang bị cho mình những món quà để không bị hụt hẫng vì không mong chờ gì. Với số nhiều này khiến mình nghĩ, đàn ông nghĩ đơn giản với tính sở hữu cách quá cao và cho bình thường hóa mọi chuyện mà vợ nghĩ là quan trọng. Một sai lầm không nhỏ làm ảnh hưởng đến cảm xúc, đến tình yêu và hạnh phúc gia đình.
Nhiều bạn gái nói,mình quen với việc những ngày lễ “không quan tâm, không hoa, không quà …” nhưng sao các bạn vẫn than, vì cảm xúc trong lòng không đồng nhất với lý trí, không thể quen khi cả xã hội bên ngoài đang tưng bừng, khi vẫn nhận được những lời chúc, những tấm thiệp, những món quà của công ty, của đồng nghiệp hay đối tác. Cái cảm xúc cố tình đánh lừa chấp thuận ấy sẽ tồn tại được bao lâu khi mỗi năm qua đi chúng ta vẫn có những ngày như thế này.
Hi vọng nhữngchuyện tưởng như nhỏ ấy các anh sẽ hiểu vì nó không nhỏ 1 tí nào. Phụ nữ cầnđơn giản quá “một chút” thôi nhưng nó là ngọn lửa khổng lồ và làm ấp lòng cácanh ngoài tưởng tượng.

P/s: Ngày 20/10 với mình thì là ngày mà “Niềm vui nhân đôi” nên hoành tráng và tưng bừng từ sangđến khuya, ngập tràn hoa và quà nhưng số ít quà được chia đôi :D


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét